28 thg 5, 2009

Giết... con sâu!

Hôm nay là ngày Tết Đoan Ngọ, ai ai cũng ăn hoa quả để "giết sâu bọ", mẹ bạn Tôm cũng muốn cho bạn ấy cảm thấy không khí của ngày này. Mẹ tặng bạn ấy một chiếc váy mới, váy may xong từ đêm qua, nhưng trang trí là phần việc của sáng nay, đằng sau bình thường thôi:

Photobucket

Đằng trước hơi đặc biệt một tí vì.... hi hi... buồn cười quá, chả biết kể sao, để ảnh không vậy!

Mẹ bảo: Tôm ơi! Con giết sâu bọ đi này! (rồi đưa ... cho bạn ấy ăn)
Tôm: Không phải! Giết con sâu chứ!

Rồi bạn ấy móc từ trong quả táo ra:

Photobucket

Một con sâu xanh - lần đầu rút ra bạn ấy hơi e dè một chút, nhưng mẹ biết là bạn ấy sẽ thân ngay với con sâu cho mà xem nên biết điều buộc thêm sợi dây để móc ra đút vào thoải mái không sợ mất:

Photobucket

Kinh tởm! Thế mà vẫn cười:

Photobucket

Nhột quá:

Photobucket

Bạn ấy "giết con sâu" thế này: "Ăn! ăn! ăn! ăn! ăn!.....con sâu"

Photobucket

Ôi! vui quá! Cứ "ăn ăn ăn... con sâu" rồi móc ra móc vào mãi:

Photobucket

26 thg 5, 2009

Áo mát tặng Minh Huyền

Bác vừa may xong cho Minh Huyền cái áo mát này, muốn làm thêm con chuồn chuồn bay trên cánh đồng hoa quá mà không biết làm, nên bác để nhờ con chuồn chuồn tre vào chụp ảnh:

Thế là cũng có một bông hoa móc đồng điệu với nền áo rồi nhá! Chẳng cứ gì con, bác cũng thích hoa móc dã man!!! Cứ đang may lại nhớ móc, đang móc lại nhớ may, thế là thành món tổng hợp!

Bác không may thêm quần cho đồng bộ, vì... bác chả biết may thế nào ,mọi lần may cho Tôm là bác bê nguyên cái quần có sẵn của Tôm vào vẽ theo, còn của con thì bác chịu, chả nhẽ bảo con gửi quần cũ lên đây cho bác, nhể, vụ này phải tìm hiểu thêm mới được!

24 thg 5, 2009

Gối vuông

Mình tưởng làm gối vuông làm đơn giản, nhất là may kín không tra khóa, thế mà mình tướt mồ hôi cái vụ "viền lé" (hay "viền né" nhỉ?):

Photobucket

Chỉ sướng mỗi cái thảm chùi chân rẻ tiền làm từ vải khăn mặt mua gần chợ Kim Liên, chỉ hơn một nghìn đồng thôi là đủ cho cái thảm thấm tháp dày dặn . Mất công ghép ba dải khăn mặt vụn vào với nhau và viền miếng vải cho "đồng bộ" với gối trang trí trong nhà!

21 thg 5, 2009

Váy mới tặng Ngọc Minh

Hôm trước Minh Huyền và Ngọc Minh lên chơi, bác đã hứa là sẽ may tặng hai chị em váy mới, thế mà tự dưng mấy hôm ấy ông cụ máy khâu lại nhõng nhẹo quá thể, may đi may lại vẫn chun chít hết cả, thế là hai chị em về rồi cũng chả thấy váy mới đâu. Hôm nay bác bắt đầu công cuộc đền bù đây, trộm vía máy khâu lại máy ngon lành rồi!

Váy cho Ngọc Minh trước nhé, vì bác lẫn mất tờ số đo rồi, hôm nào tìm thấy thì bác may cho Minh Huyền sau, bác chỉ nhớ số đo của Ngọc Minh gần với của Tôm, bác làm rộng rãi hơn chút so với Tôm là vừa của Ngọc Minh. Lúc bác mặc thử cho Tôm thì Tôm hứng chí lắm, Tôm thích màu cam mà, vải này Tôm chọn cho Minh đấy! Bác bảo là mẹ may cho Ngọc Minh, không phải may cho con đâu! Thế là Tôm hiểu nhầm là Ngọc Minh lên chơi, Tôm chạy vù ra cửa sổ, chả biết nhìn thấy ai mà hét lên là: Em Min, em Min!!! (Tức: Em Minh!)

Photobucket

Đang cơ vui vẻ, Tôm hát:

Photobucket

Tôm múa - trông cái ảnh này hơi sợ nhưng mà Tôm thì cứ động đậy loạn xị nên hầu như ảnh nào cũng bị nhòe nét mất tay mất chân như thế cả:

Photobucket

Tôm làm dáng:

Photobucket

Tôm chạy khắp hành lang:

Photobucket

Tôm gọi chị Mít ra để khoe:

Photobucket

Chị Mít đi vắng rồi, Tôm về chơi đồ hàng, vẫn là mấy thứ buổi sáng Tôm đã chán chơi vất một xó rồi, thế mà buổi chiều lại vừa chơi vừa tủm tỉm, cái khoản cao hứng này của Tôm sao mà giống mẹ thế không biết:

Photobucket

Bác khó trang trí quá vì vải đã sặc sỡ rồi, chợt nhớ là mẹ Hương rất thích móc hoa, nên bác móc thêm mấy bông hoa bốn cánh (cho giống với hoa trong vải) trang trí trên ngực áo, nhỡ mà máy giặt nó quay rụng hoa ra thì Ngọc Minh lại alô cho bác móc lại hoa cho nhé! Hẹn Minh Huyền chầm chậm hơn xíu nhé!

20 thg 5, 2009

May cẩn thận

Sau vụ áo cổ sen tay bồng may ẩu, mẹ điểm lại thấy cái váy nào mẹ may cho Tôm cũng ẩu hết cả, mặc một thời gian là xộc xệch méo mó nhăn nhó... Hôm qua, lần đầu tiên mẹ may cẩn thận cho Tôm, ... Buổi tối dì Diệp không xách máy theo nên mẹ đành chụp bằng cái máy mờ mờ nhà mình!

Đằng trước:

Photobucket

Đằng sau:

Photobucket

Làm dáng:

Photobucket

Trang trí lọ hoa cho mẹ bằng những cái cặp quần áo, nhìn cái mặt Tôm gian chưa, mẹ bảo cười duyên cho mẹ chụp ảnh thì nàng ấy lại cười gian thế này:

Photobucket

Hóa ra cười gian là vì vừa nghĩ ra trò mới, đây là Tôm tự trang trí cho mình:

Photobucket

Mẹ thua Tôm vụ trang trí tỉ mẩn này thôi! Hì hục cặp hết cái này đến cái khác vào đầu! Hi hi.... Mặc dù cái váy này mẹ cũng hết sức tỉ mẩn rồi nhé, lần đầu tiên mẹ lược cẩn thận rồi may, là cẩn thận những chỗ gập mép, may lại những đường chỉ lượn lờ,... Chắc là đọc blog của bác Diệp mãi thì cũng phải ngấm tí chứ!!!

18 thg 5, 2009

Gối đinh lăng




Tôm đã thuộc hết các hình: hình tròn, hình vuông, hình tam giác, hình chữ nhật, hình bầu dục,... nhưng nhất định không gọi là hình bán nguyệt mà gọi là hình ông trăng. Dạy thêm hình bán nguyệt là để Tôm sẽ có thêm hứng thú với chiếc gối nhỏ mẹ vừa làm cho Tôm. Từ nhỏ tới giờ Tôm gần như không dùng gối, mà chỉ gối "bắp bù", không có "bắp bù" thì khó lòng mà ngủ được, "bắp bù" là tên Tôm đặt cho tóc của mẹ, chả hiểu sao lại gọi thế, có thể là một biến tấu của từ "tóc rối bù" bố vẫn dành cho mẹ. Không mấy khi dùng gối nên không ưa gối, mẹ lo lắm, sợ Tôm chê gối của mẹ, mà y như rằng Tôm chê, nhất định không gối, chỉ thích nằm bên cạnh và sờ vào cái viền gối thôi, Tôm bảo "cái này đẹp!", tức là chỉ cái viền gối thôi í. Tôm không nằm gối mà cho thạch thùng nằm:

Photobucket

May mà gối hai ba lần Tôm cũng quen, không thấy đẩy ra cho thạch thùng nằm như trước nữa:

Photobucket

Mẹ rất ưng cái gối này vì... cái ruột gối thơm tho. Bà Phúc - bà ngoại Bình Nguyên - đã phơi lá đinh lăng thật khô rồi gửi từ Đông Triều xuống Hà Nội cho các cháu (đính chính của dì Hà: từ Uông Bí, chứ không phải từ Đông Triều! ). Lâu rồi mà mẹ chưa nhồi gối cho Tôm, lâu rồi mà đinh lăng vẫn thơm lắm, khô roong và êm hơn vỏ đỗ rất nhiều. Lần trước mẹ làm gối vỏ đỗ cho Tôm bị Tôm chê thẳng cánh, chính tay bố Hà quẳng ra vì nhận thấy con chê không êm và lại còn kêu lạo rạo hơi to, có nằm vào mới nghe thấy rõ. Lần này mẹ cẩn thận hơn, lấy vải khăn mặt dày may cái lót gối bên trong để cho có thêm lớp êm mềm và bụi của lá đinh lăng khô vỡ vụn không dễ lọt ra ngoài. Tôm phải hít hà mấy cái rồi mới chịu nằm xuống gối, được cái đỡ hẳn mồ hôi gáy. Vỏ gối làm từ miếng vải hoa Tôm đang thích, viền gối từ sợi cotton hồng loang của cô Móng Rồng tặng Tôm.

Dạo này tự dưng mẹ thích màu hồng dã man, từ màu hồng tím của hoa "trọc đầu" đến màu hông nhạt của... hi hi..."bí mật!" . Ngày nhỏ cả bố và mẹ cùng thích hoa trọc đầu, bố toàn bảo hoa này là hoa "thổi lửa", không tin cứ thổi xem nó có bùng lửa lên không, dại mà cho mồm vào thổi là bị bố dí cho một cái cái bông hoa nhỏ xíu ấy vào môi, đau điếng vì những cánh nhỏ nhọn đâm vào bất thình lình! Hôm trước cô Hạnh nhổ trộm được một cây nhỏ xíu về cho mẹ, mãi mấy hôm nay nó mới chúm chím nụ, trong mưa bóng mây trông "trọc đầu" chúm chím mới ngồ ngộ dễ thương làm sao!

Photobucket

Kể mà có vải hình hoa "trọc đầu" thì hay biết mấy nhỉ, thôi dùng tạm bằng vải hình hoa hồng tỉ muội vậy, tuy chẳng ăn nhập gì với hình trăng của gối nhưng mà mẹ vẫn thích. Đang tính làm cái vỏ gối thứ hai để còn thay giặt cho Tôm nữa! Sẽ alô cho bà Phúc nhờ bà phơi thêm ít đinh lăng nữa để... Xuỵt! Lại bí mật nhé! hi hi....

8 thg 5, 2009

Áo cổ sen tay bồng

Cái áo này tay chưa đủ bồng và cổ thì hơi lượn lờ phía sau, mẹ sẽ làm lại cho Tôm cái khác cẩn thận hơn nhé, dạo này mẹ cẩu thả kinh ấy!

PhotobucketPhotobucket

7 thg 5, 2009

Entry for May 07, 2009

Một tháng không net mà cảm thấy như bị ở rừng lâu lắm, lâu lắm rồi... Tình hình là có rất nhiều cái mới, điển hình là:

- thuê chỗ ở mới: không gian mới thích hơn, mỗi tội lúc nào cũng như đang đứng giữa bùng binh, ồn ào khủng khiếp.

- Tôm đã cai sữa thành công, lẹo khẹo hơn một tí, bướng kinh dị và có vẻ ham học hỏi.

- bố Hà sau một thời gian dài "lắc đầu lè lưỡi", giờ không "gật đầu" nhưng cũng "tặc lưỡi" bảo với Tôm: "Tôm ngoan nhé, nhỡ mẹ có em bé thì mẹ cho ra dìa" (tuy vậy vẫn chưa thấy bé đâu).

Hôm qua các cô hàng xóm cũ sang thăm, rất ngạc nhiên thấy Tôm bướng bỉnh quá thể so với hôm chưa chuyển nhà. Có điều các cô vẫn cảm thấy gần gũi vì "chả lạ gì", nhờ một số nét cũ điển hình của nhà ta: Mẹ bê tha, bố bê bết, Tôm lê lết! Các cô được chứng kiến không gian ở mới mà mẹ hứa sẽ làm cho đẹp mĩ mãn ấy vẫn bừa bộn lộn xộn như ngày nào, bố vẫn a lô 5 phút nữa anh về, 10 phút nữa anh về, nhưng rốt cục là hơn 9h tối bố mới về trong tình trạng ngất ngây con gà tây... còn Tôm thì nhí nhí nhố nhố, lê la, tí toáy, thậm chí có thêm trò ném đồ bùm bùm vào mặt người ta rồi cười khé khé, rất kinh dị!!!!!!!!

Tình hình là lâu lâu mẹ không viết blog cập nhật sự phát triển vừa đáng yêu vừa đáng ghét của Tôm nên các cô hơi giật mình chút. Từ hôm nay có nét rồi thì mẹ lại viết cho Tôm nhé! Và gắng khoe những gì đổi mới một chút, chứ lại Nguyễn Y Vân thì chán lắm, nhỉ!

Hôm nay mẹ gắng lôi cái máy ảnh ngục ngặc chưa được đổi mới của nhà mình ra, chụp một lố ảnh mới lôi được ra 3 cái tàm tạm này để khoe, cũng là 3 cái tỉ mẩn mới làm được:

Đây là cái quần sooc đầu tiên mẹ may cho bố, bố bảo thôi thôi bà ơi bà làm thì tôi cứ mặc nó mà ngồi ru rú ở nhà, không dám đi ra đường nữa, thế nhưng mẹ may xong chả thấy bố ru rú ở nhà gì cả:

Photobucket

Đây là cái thứ hai, mẹ còn thừa vải để may thêm một cái cho Tôm, bố có vẻ thích cái này vì nó có hoa văn điệu đà, cô Nhung còn khen là hoa văn này may váy được đấy, Tôm cũng thích hai cái túi quần ở hai bên, mẹ hì hụi mãi mới bắt chước may theo cái quần cũ của bố được, nhưng may được rồi thấy rất vui:

Photobucket

Còn đây là cái mà mẹ vừa làm xong chiều qua sau 3 tiếng đồng hồ hí hoáy, anh Danh hỏi mẹ là làm từ từ thế này liệu mấy ngày mới xong, hì hì..... thợ vườn mà, bao lâu chả được, cuối cùng cũng xong là được rồi!

Photobucket

Nghe chừng bố thích nhất cái hoa văn vừa điệu đà vừa lòe loẹt này, hôm nào phải chuyển phỏm may cho bố cái nào đằm thắm hơn chút chứ tình hình là bố ngày càng "teen" ra, phiền lắm!

Hy vọng ngày mai lại có entry mới khoe cái mới nữa!