27 thg 3, 2010

Asagao dở dang

Ngay hôm sinh nhật dì Hà, mẹ đã đan xong bông asagao hồng nhạt (vừa vặn như bông bìm bìm dại), nghĩ là sáng hôm sau kịp khâu để tặng dì với lời đề tặng quen thuộc "trễ một ngày chả sao, hi hi...". Nhưng...

Nhưng.... lại là thời tiết... Mẹ còn chưa kịp chuyển từ entry "Mưa xuân" sang entry "Nắng ấm", thì entry "Cảm cúm" đã xộc tới nhà mình rồi! Ban đầu là mẹ cúm, rồi đến Tít, đến bố, đến Tôm. Cả nhà thi đua hắt xì. Hix!!! Mẹ chẳng còn đầu óc đâu mà đan với móc nữa. May mà hôm nay thì có vẻ ổn ổn hơn rồi. Ngó thấy nhà cô Wi nổi lên ầm ầm, lại còn động viên mẹ ầm ầm, tinh thần chơi đồ hàng lại lên cao quá xá, hí hí... Có điều không thật sự thảnh thơi mà chơi hoa chơi lá, đành post cái hình dở dang ở đây cho đỡ... ngứa tay!



...Asagao hồn nhiên và đằm thắm, lắng sâu và dịu dàng,... tự dưng thêm cái từ "dở dang" vào nghe thương nhỉ, nhưng nhìn nó thế này với đám dây len dư thừa mềm mại có khi lại hợp, lại đẹp hơn chăng...

Hẹn gặp lại vào lúc thảnh thơi hơn asagao thân yêu nhé!

2 nhận xét:

  1. nhìn hoa dịu dàng quá, dở dang còn đẹp vậy thì khi làm xong chắc còn đẹp hơn. Chị hay đan hoa nhỉ!

    Trả lờiXóa
  2. Uh chị thích đan hoa lắm, móc thì sẽ giống hoa thật, nhưng đan thì cứ thấy hoa duyên duyên hơn thế nào ấy, chắc nó còn mang nhiều dấu ấn handmade hơn so với hoa móc, mẫu đan hoa không nhiều nên chị càng thèm hay sao ấy, nhưng công nhận chị thấy đan hoa khó hơn móc hoa.

    Trả lờiXóa