Tiết xuân, khí trời rất khó lường, lúc mát mẻ dễ chịu trong nắng nhạt, lúc ngột ngạt bức bối trong không khí đầy hơi nước,... Cảm hứng cũng sụt sùi sớm nắng chiều mưa....
Có khi thấy mình tươi rói, hồn nhiên, vui tươi, hạnh phúc và tràn đầy sức sống như bông hoa buổi sớm:
Có khi lại thấy mình rung rinh khó tả những gì đó trong veo lặng lẽ, mong manh mơ hồ, xa xăm vời vợi...:
Ngồi đan cho con một chiếc khăn xuân mong mỏng, thanh thanh, nhè nhẹ... vừa nóng ruột vừa hứng thú lạ lùng. Không hiểu sao lại nghĩ đây là những những giọt mưa xuân từ sợi cotton loang sắc xuân:
Cũng không cầu kỳ lắm, chỉ là vòng thêm vài vòng len vào đầu kim phải và đan toàn một mũi đan thuận như bình thường. Bố Hà rất ưng ý với cái khăn này, không biết vì sự thanh nhẹ và màu sắc tươi vui của nó hay vì sự điệu đà khó kiếm của khăn đan:
Mọi thứ bỗng dưng giản dị hơn, thiết thực hơn, nhẹ nhõm hơn, hạnh phúc hơn.... khi được con gái tí toét cười "trả công" :
Khăn xinh,con gái xinh,mà nụ cười hạnh phúc của mẹ chắc còn xinh hơn nhiều,nhỉ?
Trả lờiXóaEm cũng đan một cái khăn y như thế này nhưng màu trắng. Có phải tại vì màu trắng mà nhìn cái khăn của em nó cứ buồn buồn chứ k tươi vui như cái khăn này k? Bạn Tôm có nụ cười thật yêu :x
Trả lờiXóa