Mẹ bảo chưa được ăn kẹo, chỉ được ăn "bánh thổi nến" mẹ làm bằng... cơm thôi, có ăn thì mẹ làm. Biết thừa là chả có tí vị đường nào trong bánh cơm, nhưng chị ấy cũng đồng ý. Nhân tiện cô Chanh vừa phàn nàn em Bống không chịu ăn, mẹ post lại mấy cái hình bữa trưa nay của chị Tôm cho cô ấy xem, thật là đơn giản thôi, không có gì cầu kỳ đâu cô Chanh ạ, nhưng hình thức một chút thì mấy nàng này cảm thấy hấp dẫn hơn, coi như một trò chơi và cũng chịu ăn hơn chút.
Một cái bánh cơm đơn giản thế này mẹ cháu có thể vừa bế Tít vừa nhồi từng phần: cơm, cá sốt, rau,... trên cùng là một con tôm. Nèn khi cơm nóng và chặt như cơm nắm, tương đương một bát cơm bằng mặt. "Khuôn bánh" được rót nước canh vào vờ như là sinh tố nhé:
Vẫn không tránh được vụ te tét như cơm mèo và gào thét ăn cho khẩn trương, nhưng túm lại vẫn vui vẻ hơn nhiều cô Chanh ạ!