3 thg 3, 2010

Đám cưới dì Diệp

Dì Diệp đám cưới từ trước Tết, lai rai lích rích mấy bữa cỗ liền, mãi đến 12 Tết mới kết thúc. Mọi người ai cũng bảo đông vui lắm, ăn mặc đẹp lắm, nhiều ảnh lắm,... Mẹ thì... cứ ôm Tít ngồi một xó giường, xổng mất mấy bữa cỗ, lại chả được váy vó ảnh ót gì cả, hix... Bố và Tôm đại diện cả nhà mình đi đám cưới dì vậy.



Mẹ bảo với bố là mẹ chả có cảm giác gì là dì đã lấy chồng, trong đầu vẫn y nguyên những hình ảnh xưa cũ:


... Bà ngoài đang bê bát tô cháo móng giò thì kêu ối một cái, bà bảo "vỡ ối" rồi, thế là ông ngoại nhanh nhanh xách cái xe đạp ra, mẹ nhìn theo hai ông bà lóc cóc luống cuống đi xuống 72 bậc thang sườn đồi (ặc, thế mà hôm đó bà không sinh luôn mới lạ!)...


... Ông ngoại phần cho mẹ đặt tên "em bé", mẹ đặt tên dì là Lan Anh, bà cụ ngoại đi khai sinh cho dì cứ lẩm nhẩm thế này: chị nó là Mai Anh, nó là Lan Anh, hai chị em cùng là Anh, chị nó là Mai, nó là Lan,... Cứ thế rồi cụ "vấp ngón chân cái" hay sao mà khi đứng khai sinh cho dì, cụ lại đọc là Bùi Thị Mai Lan. Vì thế mà tên chính thức của dì là Mai Lan, như thế lại trùng tên bà cô, thế là bà ngoại gọi tên cho dì ở nhà là Diệp... Mẹ toàn gọi là Diệp lùn, vì ngày bé dì béo tròn béo trục, trông như là hạt mít...



... Ngày nhỏ dì Diệp hay được bà ngoại cho đi chơi, ăn mặc đồ đẹp, cưng chiều nhiều thứ, chả bù cho mẹ với dì Dương, vì thế mẹ hậm hực ghen tị và tức tối lắm, mẹ không bao giờ đánh hay phân biệt các dì, nhưng rõ ràng là mẹ chăm dì Dương hơn nhiều, mẹ hơn các dì hàng chục tuổi, vì thế mẹ từng có cảm giác mình giống như một người mẹ tí hon của các dì vậy...


... Có bao nhiêu đồng học bổng mẹ cũng dành dụm mua sách mua truyện cho các dì, tuy mẹ cưng dì Dương hơn nhưng "cái số" dì Dương không hên tiền hay sao ấy, nên hầu như mẹ toàn mua cho dì Diệp, sau này có lúc giận dì Diệp mẹ mắng là mẹ chỉ mong dì Diệp lo cho dì Dương bằng một phần nhỏ mẹ đã lo cho dì Diệp thôi...


... Ông ngoại rất hay so sánh mẹ với dì Diệp, điều đó không hay chút nào, làm mẹ rất khó chịu, đôi khi khó chịu lây sang dì, mãi sau mẹ cũng tránh được cái cảm giác đó đi, khi trung dung hơn, mẹ nhìn các dì như một thế hệ khác hẳn, cách xa thế hệ của mẹ (không phải về số năm), khác biệt nhiều cả nếp sống hàng ngày lẫn ước mơ tương lai...


... Cho tới khi dì lấy chồng rồi, mẹ vẫn chưa quen nghĩ rằng dì đã trưởng thành, vẫn cảm thấy muốn nhắc nhở, dặn dò, mắng cho một trận, hoặc là nhẹ nhàng hơn thì lại hỏi thăm lặt và lặt vặt quá kĩ lưỡng....

....

Và cuối cùng, trong ngày cưới của dì, mọi người nô nức đông vui, mẹ thì lủi thủi và nóng ruột nóng gan, cảm giác như bị "đánh cắp em gái" - mẹ vẫn không có cảm giác gì là dì đang trong đám cưới, không chút hình ảnh, không chút mùi vị, không chút âm thanh hay cảm giác mơ hồ nào!

.......................





Ảnh cưới của dì có rất nhiều, hôm qua mẹ mới được xem, xem xong vẫn thấy như dì chụp chơi, lạ nhỉ, có lẽ vì mẹ chưa bao giờ nghĩ mẹ lại "ngoài lề" đến thế trong ngày trọng đại của em mình, đứa em mà mình đã đổ ti tỉ cái bô và làm ti tỉ lần chùi đít cho nó rồi!!!...

Ảnh tản mản ở các máy khác nhau mẹ chưa lấy về được, dì mới gửi vài cái có mặt Tôm, mẹ post vào đây làm kỷ niệm, hôm nào sẽ update sau, có một vài kiểu cô dâu chú rể đi dạo tự nhiên cực đẹp:




2 nhận xét:

  1. có chị có em thích thật phải không chị!
    Tôm mặc áo xinh quá đi , mặt thì rất người lớn nhé, làm ra vẻ nghiêm trọng còn hơn cả cô dâu í :)

    Trả lờiXóa
  2. Uh kể cũng lạ, cứ mong em lấy chồng cho ổn định sớm, thế mà lúc nó cưới mình lại cứ hơi "liếng chiếng" một tí, hì hì...
    Tôm có ít ảnh trong đợt này quá, mọi người mải chụp cô dâu chú rể mà, có một dì được giao chụp ảnh cho Tôm thì lại... quên máy ảnh ở nhà, hi hi..

    Trả lờiXóa