23 thg 3, 2010

Mưa xuân 2

Mưa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc, mẹ nhớ hoa sưa trắng muốt bồng bềnh một khoảng không êm đềm bên nhà cũ, nhớ hàng cây xà cừ trút lá và nảy những mầm lửa nhỏ trong mưa,.... Buồn cười là nhớ cả cái ăng-ten cũ rỉ đọng đầy giọt mưa xuân mong manh nữa...


Mấy hôm mẹ cứ ngán ngẩm cái khí trời ẩm ướt làm các con khó thở, và cảnh vật xung quanh chả có gì đẹp như kia. Thế rồi đêm qua thấy các con ngon giấc (tại trời vừa ấm lên chăng?), sớm nay mẹ dậy thấy tỉnh táo lạ thường, thấy mọi thứ không đến nỗi nào, he he... Mẹ hâm thật, người của thời tiết...
Đám xà cừ bên này không phải là xà cừ óc khỉ, nên vẻ thay lá của nó hơi khác. Nó cũng trút lá ầm ầm nhưng không trút hết để chơ cành khẳng khiu. Nó cũng nảy mầm đỏ nhưng mầm đỏ nhợt nhạt và lẫn trong lá xanh. Rồi đám mầm đỏ ấy nhanh chóng chuyển thành lá non vàng như màu nắng mới. Hai ba hôm sau đám lá vàng ấy lại chuyển sang xanh non mướt mát và rợp hết các ngọn cây. Mẹ không quá thích thú điều này, mẹ quen ngắm xà cừ óc khỉ rồi, nhưng Tôm thì khác, hôm nào Tôm cũng ngó ra cửa sổ reo lên thích thú: mẹ ơi lá đỏ, mẹ ơi lá vàng, mẹ ơi lá xanh,... Tiếc là mẹ không chụp được những hình ảnh mà con yêu thích ấy, cái máy nhà mình chỉ chụp được cận cảnh, còn xa một chút là mờ, làm sao chụp được một khoảng không lớn những lá là lá, nói hay ho là một khoảng không ngập tràn nắng nhạt, mênh mang gió mát và bát ngát mưa xuân cho con được cơ chứ!



Mưa xuân năm nay có mỗi một điều làm mẹ vui, đó là nó giúp cho đám rau ngắc ngư của mẹ tươi tốt lạ thường. Một tháng sau sinh mẹ không thò cổ ra chăm cây được, chết nghoéo hết cả. Thế mà mẹ mới dọn dẹp ươm bón tí tẹo đã ra dáng cái vườn ngay được rồi. Ấy là nhờ mưa xuân, có cảm giác như nó không chỉ tưới ẩm, mà còn mang đến một thứ sinh khí nào đó cho vạn vật tươi mới hơn, nhiều sức sống hơn,....


Cái "vườn" phía trước của nhà mình có rau má Nhật, rau ngót và rau cải, chả có gì đẹp, chỉ là hữu ích hơn cho các con:




Rau ngót bảo là trồng để phục vụ bà đẻ, thế mà bà đẻ đẻ xong nó mới nảy mầm, ha ha... Được cái mẹ có rau sạch đánh tưa lưỡi cho Tít, khỏi lo rau ngót bị phun thuốc sâu. Thế nên yêu rau ngót dã man, hôm nào cũng ngắm, ngắm mãi cũng thấy đèm đẹp:

Mưa xuân:



Hứng ngọc:



Trò chuyện:




Mẹ dạo này AQ tệ, không có hoa thì ngắm rau, cứ phải bới ra bằng được một thứ gì hay ho mà ngắm mà nghĩ...

2 nhận xét:

  1. Thấy bên đấy rau ngót đã bắt đầu mọc mà mê tít đây này. Dạo này ở đây sao lạnh khiếp, rau quả chả chịu mọc gì cả. Buồn ghê.

    Ơ mà lâu nay, DQ chỉ biết trồng rau ngót bằng cách dăm cành thôi, chưa bao giờ gieo hạt như mẹ Tôm Tít trồng bao giờ cả này. Kiểu này, sang năm phải giữ hạt giống lại, gieo lại xem sao nhỉ.

    Trả lờiXóa
  2. Ối chị ơi cái rau gieo hạt là rau cải, còn rau ngót em cũng trồng bằng cành, bọn rau ngót này được trồng từ trước Tết mà nó cứ đứng im không động đậy, chỉ khi có mưa xuân nó mới nảy mầm chị ạ! Chị cũng thích trồng cây lắm ấy nhỉ, em hóng hớt thấy chị bảo tìm cả hoa anh đào về trồng, chị siêng quá!!!

    Trả lờiXóa