23 thg 3, 2010

Mút tay

Em Tít biết mút tay rồi, vui quá đi!!!!!!!! Người ta bảo bé mà khó ở vài hôm thì thể nào cũng có thay đổi mới, he he... chắc là khó ngủ để phát triển dây thần kinh mút tay phải không Tít?! Nhiều bố mẹ thấy con mút tay là gào lên, bảo phải sửa ngay không quen thói, mút tay bẩn thỉu,..v.v.. Nhưng mà mẹ không thấy thế, mẹ nghĩ mút tay được là một bước phát triển lớn, đánh dấu rằng em bé đã tự điều khiển bàn tay của mình một cách có ý thức. Mẹ nhớ hồi chị Tôm biết mút tay, mẹ vui ơi là vui, gọi điện tá lả lên khoe, thật vui khi nghe bà bảo: nhìn mút tay trông đáng yêu, làm sao phải bỏ tay ra, đấy là nó lớn chứ! Chị Tôm có rất nhiều hình mút tay đáng yêu, thế mà mẹ chẳng giữ được tấm nào, tiếc!
Chị Tôm chịu khó tập mút tay hơn Tít, chị ấy cứ đưa tay vào miệng mà không được, đập ùm ùm vào mặt vào mũi, khổ cái chị ấy không mút một ngón đâu, toàn mút cả nắm đấm thôi, mãi sau mới biết mút vào một ngón cái, cũng khá lâu thì không thèm mút nữa, là vì mẹ cho cái lọ nước muối sinh lý nhỏ yêu thích của chị ấy cầm vào tay, mút ra mút vào ngon lành như mút kem đậu xanh Tràng Tiền!

Đến lượt Tít chả thấy tập tiếc gì hết, bùm một phát mút luôn một nắm đấm to ự, mà rồi cũng không mút lại mấy, chắc khôn ăn hơn chị Tôm, he he... Lúc ấy là mẹ đang nấu nướng, thường thì nấu nướng cũng phải bế em Tít kè kè ở bên, em ấy quấn mẹ lắm, nhưng rán thịt bắn mỡ lắm, mẹ đành để em oe oe tí trên cũi, oe mãi em chán sao đó, mẹ thấy em im im lại lo làm sao, hóa ra chàng ta giải tỏa ức chế bằng một một nắm đấm:

Mẹ vội lấy máy ảnh chụp hình ngay, rồi sợ em nhìn thấy mẹ lại kêu, mẹ ngồi xuống chụp nghiêng, ôi chao là tội tội, không bế người ta lên cho người ta mút ti, lại còn ảnh với ót, mút cái tay cồ cồ kia có gì ngọt ngào cơ chứ... Thế là mẹ chả chụp nữa, mẹ ngó em, y như rằng em bỏ tay ra ngay và nhìn mẹ mếu máo, rồi khóc òa lên ngay được....

Giời ạ, mẹ nói chẳng có sai, có lần mẹ bảo bố: Anh có đứa con gái nghịch như quỷ ấy, nghịch hết phần của em nó, đảm bảo với anh là lúc đẻ ra, anh sẽ được một thằng con trai õng à õng ẹo, ngồi thút thít khóc một chỗ, nhõng nhẽo hết phần của chị! Mẹ đúng là "thối mồm"!!! (từ của bố).

Không thấy em Tít mút tay lại nhiều lần như chị Tôm ngày xưa, mẹ cũng không tha thiết chụp hình nữa, mẹ vừa vui, lại vừa thấy thương thương. Chả hiểu sao lại có cảm giác thế này: Chị Tôm mút tay để chơi, để tìm hiểu, tò mò nghịch ngợm đúng như bản tính sau này của chị ấy. Còn em Tít mút tay là để tự an ủi mình, động viên mình chạy qua nỗi buồn một mình, nỗi nhớ ti, và nỗi sợ không có mẹ kề bên!

3 nhận xét:

  1. Ha..ha. welcome to hội mút tay. TT giờ vẫn mút ngon lành lắm, trộm nghĩ ko biết bao giờ thì tự bỏ, nhớ lại hồi mình bé mút lâu lắm nên vẫn còn nhớ như in, nhớ cả vụ cầm cái khăn vê cho phê và TT cũng y chang như thế.

    Trả lờiXóa
  2. Trông hình mút tay thì thương thật ấy. Cả Cún lẫn bé Chuột nhà này, chả đứa nào chịu mút "tay" mà toàn mút "nắm đấm" không à. Nhưng chỉ mút có dăm tháng rồi lại chán, không thèm mút nữa mà chuyển qua ....gặm đồ chơi :) :) ....

    Tít càng lớn càng bảnh bao ra đấy nhé. Thương ơi là thương !!! ......Cho cô DQ chụt ...chụt cái nào Tít ơi.

    Trả lờiXóa
  3. - Chị BBR: chị ơi nhớn rồi mà vẫn còn mút tay thì cũng....hơi ghê ấy nhỉ, hi hi... Em nhớ mình có một bạn ngày nhỏ, học lớp 2 rồi vẫn mút tay, mút vẹt cả ngón tay ấy, hồi đấy em không thấy ghê mà thấy thương thương!
    - Chị Dã Quỳ: Con nhớn nhà em cũng mút nắm đấm chị ạ, hi hi... Em nhận thấy entry nào có co moment của chị thì đều là những comment dài và tình củm, đúng là nhà thơ có khác, hôm nào cho em đọc ké thơ với nha!

    Trả lờiXóa