hu hu hu ha ha ha.... hôm nay mẹ hết bị cấm vận online rồi, sung sướng quá đi mất, chiều qua bố bảo là mẹ cứ làm hết việc nhà thì vào mạng lúc nào chả được, hi hi hi ha ha ha.....
Mấy hôm trước mẹ mải chơi đồ hàng nên để nhà cửa bừa bộn, bố cáu lên bố chả cho chơi mạng nữa. Mẹ biết điều sửa sai, không những dọn nhà sạch sẽ đẹp đẽ mà còn đặc biệt nấu mấy món ngon cho bố, nhất là bữa sáng tỉ mà tỉ mẩn từ khi bố còn chưa mở được mắt ra,... Thế là bố lại xuôi xuôi... hi hi....
Sáng qua, vừa tỉnh dậy bố đã khều cái đệm chùi chân mẹ mới khâu lại gần ngó nghiêng, thường thì bố chả bao giờ ngó lấy một tí nào mấy thứ đồ hàng của mẹ cả! Bố bảo khâu thế này nó xô bông ra thì sao, mẹ bảo để mẹ trần thêm mấy đường nữa là xong. Thế rồi trước khi đi làm bố còn dặn thêm một câu bất thường (vì từ trước tới giờ mẹ chưa nghe thấy bao giờ ): Khâu nốt đi!
Và đây là kết quả khâu nốt của mẹ: Bụng áo cũ của bố (to nhỉ), lót thêm lớp bông ở giữa, trần và viền bằng len baby xanh. Rất êm và thấm nước.
Tuy nó chỉ là cái đệm chùi chân ở cửa ra vào thôi, cũng chả có gì sáng tạo độc đáo hay nghệ thuật gì cả, nhưng mẹ thấy vui thích và hạnh phúc lắm, vì mẹ hiểu rằng bố không khó chịu gì chuyện mẹ chơi đồ hàng đâu, dù suốt ngày bố gào thét mẹ vụ này, chẳng qua là mẹ chơi hão nhiều quá, chả thiết thực gì với cuộc sống hàng ngày cả, chứ cứ làm những thứ đại loại như cái đệm chùi chân thế này có phải là ý nghĩa hơn không?!!! Mẹ rút kinh nghiệm nhé! Cảm ơn bố mèo yêu!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét