Mẹ là cô giáo dạy Văn cấp II của mình. Cho tới lúc... phải chuyển đổi xưng hô, mình vẫn quen gọi mẹ là "cô", bi giờ thì không nhầm mấy nữa nhưng thi thoảng lại xưng "em" với mẹ. Mỗi khi như thế mẹ lại mỉm cười rất hiền hậu và trìu mến, rất khác với ấn tượng ngày xưa của mình về mẹ, khi mà mình vẫn còn là con bé Mai "cong" học cùng lớp với tên Hà "hột" ấy!
...Hồi ấy mẹ rất hay nói "xóc" bọn học sinh mỗi khi thấy chúng mất trật tự, không soạn bài, hay bị điểm kém,... Mình là một trong những thành phần mất trật tự nhất lớp, buôn đủ các loại dưa về kỷ niệm tuổi thơ và những trò tỉ mẩn. Mà cô giáo Văn nào chả chơi chữ như vậy, lúc mình đi dạy học mình cũng vậy . Học trò thì dễ hờn dễ giận, cô quan tâm kiểu văn chương ẩn ý một tí thì cho là nói "xóc" hết. Vì thế lớp mình toàn nói chuyện sau lưng là "bà ấy" thế này, "bà ấy" thế kia,... Thậm chí lúc mình về nhà mẹ rồi, bạn bè còn hỏi thầm: "Bà ấy có ghê với mày như ngày xưa không?"... Hí... hí... Nghĩ thấy buồn cười... Mẹ hiền không mà... đâu có ghê như mình từng tưởng đâu... "Không! ...hợp chuyện lắm, đồng nghiệp mà!".
...Nhớ hồi đầu lớp 6, cả lớp rì rầm đọc bài vè "...tình iu bọ xít... chổng ...ít vào nhau" để gán mình với tên Hà béo, à lúc ấy chưa béo, gọi là Hà hột cơ (cái tên này mình đặt cho hắn, để nói nhại tên mẹ, mẹ tên là Hậu, trong lớp thường gọi hắn là Hà Hậu, còn mình thì gọi là Hà Hột! Với lại hai má của hắn cứ phụng phịu như ngậm hột gì đó!). Mẹ vào lớp, thấy mất trật tự, mới mắng cho... "Tí cái tuổi đầu đã đọc yêu với đương!" ... "Hí hí.... bà ấy không biết là con bà ấy yêu thì có, nhỉ?!"... "Thằng Hà nhà tôi á?"..."Oái, bà ấy nghe thấy...."..."Hí...hí.... Thằng Hà hột yêu cái Mai cong cô ạ!"..."Gớm, thằng Hà nhà tôi lấy được cái Mai cong đã phúc!"
....Hơn 15 năm sau, đứa nào trong đám học sinh cũ ấy đến đám cưới cũng hỏi lại xem mẹ còn nhớ mẹ nói thế không?...Kết quả là ... mẹ không nhớ! ...Những chuyện tưởng như tào lao ấy mà...
...Hồi bé ấy, thấy mẹ nói thế mình ngượng lắm, đâm ra ghét tên Hà hột hơn, vốn thì cũng đang ghét sẵn vì hắn... xí xớn lắm, cứ hay thể hiện tình cảm ra mặt. Còn Hà hột lại thích chí mới chết, sau này hắn kể lại là hắn rất có cảm tình vì trước khi chuyển vào học mẹ đã chỉ mặt đặt tên những đứa học giỏi chăm ngoan để hắn cố gắng mà chơi cùng và phấn đấu! (Đoạn này mình kiêu tí! )
Tính đến giờ, mình thu lãi lớn từ mẹ: một tên mập chăm chỉ làm ăn nuôi vợ con, và một lối dạy học giản dị dễ hiểu với học sinh! Trong lòng mình luôn thầm cảm ơn mẹ!!! Những gì đó không chắc đã làm hài lòng mẹ thì mình cho là "khoảng cách thế hệ" thôi, chứ không phải là vì mẹ chồng nàng dâu! Hình như chưa bao giờ mình có quà riêng tặng mẹ, thường chỉ góp cùng quà tập thể thôi. Lần này dù ở xa mẹ, nhưng mình vẫn gắng tặng mẹ một món quà riêng do tự tay mình làm lấy.
...Mình móc tặng mẹ một chiếc túi thanh nhã và một cái ví nhỏ đi kèm, hy vọng mẹ sẽ yêu thích nó, hồi hè lên chơi mẹ tỏ ra rất khuyến khích mình đan móc, không như cái tên Hà béo kia đâu (giờ thì gọi là Hà béo đúng nghĩa hơn). Mình làm thêm cả một cái đệm chùi chân trong nhà nữa. Toàn cây nhà lá vườn cả, nhưng cái cảm xúc tự làm quà tặng cô giáo từ thời học trò lại dội về.... rất đỗi thân thương!!!....
Món quà thật đẹp, mà lại tự tay bạn làm. Chắc chắn người nhận sẽ rất vui, đặc biệt lại là người đã từng khuyến khích bạn đan móc. :)
Trả lờiXóaĐẹp quá em ơi, chắc "cô giáo" mẹ sẽ thích lắm.
Trả lờiXóasao hay vậy ta! cô giáo cũ là mẹ chồng, bạn cùng lớp giờ ở cùng nhà....
Trả lờiXóaMón quà đẹp thiệt á! Tình cảm càng đẹp hơn nữa.
Đẹp quá Mẹ nó ơi. N kiến nghị 1 câu là cho hình to lên nhá :D hehe. Cho anh em chiêm ngưỡng cụ thể hơn hiii
Trả lờiXóa