Hôm qua là ngày mình đan cuống cuồng, hôm nay là ngày mình may vội vàng không kém, bây giờ đầu óc chân tay bủn rủn ra vì mỏi, nhưng vẫn cố vào post blog cho khí thế!
Buổi trưa hai mẹ con đi ăn cưới chú Toàn, gặp gỡ bao nhiêu họ hàng, thật vui và đầm ấm!!! Chả hiểu sao chỉ cần nghe thấy giọng Hà Cối thôi là mình đã thấy thân yêu lắm rồi!!!
Chú Phương cứ lắc đầu nguầy nguậy kêu mình suy dinh dưỡng quá, chú chê cả con gái nữa, mẹ nào con nấy, sao mà gầy thế, mình cũng hơi ái ngại tí... Các cô em họ yêu cầu mình cắt tóc, tỉa lông mày, thay đổi đi chứ không thì... , cũng phải thôi vì các em toàn người mẫu cả, cả họ có mỗi chị gái cả này là người mẩu thôi, cũng chả hiểu sao lại thế nữa...Ừ thì góp ý chị xem nào, chị phải cải tổ cái gì nào? Chị á, chị có mà cải tổ tất, cải tổ toàn bộ, hố hố... Thế chứ, bọn nó đã xinh tươi lại vô tư đành đạch, thấy mà thèm...
Trong đám các em họ, chỉ thấy có em Vân là hiền lành dịu dàng khác thường, trông em nhớn lên nhanh quá, thành thiếu nữ rồi, có vẻ nhiều tâm tư và đầy mơ mộng... Trong khi một đàn bươm bướm bay sang chung cư cao cấp nhà em Hồng chơi thì chỉ có Vân lẽo đẽo đi bộ theo bác Kim sang nhà chị Mai Anh chơi, lại còn nói chuyện rất thân mật với chị: Chị may thích nhỉ! Lần này về em phải học lại may mới được, mọi lần phải nộp bài hướng nghiệp thì em toàn ra thuê thợ may làm cho nhanh! Mình rất vui khi thấy em nói thế, mình vừa ghé qua đường mua miếng vải len về may mũ santa cho ba chị em gái nhà Vân, vì không kịp móc nữa, chiều tối mọi người lên xe về Hà Cối luôn rồi. Vân ngồi chăm chú xem mình cắt, may và ướm vào đầu cho em, trông em rất hạnh phúc, điều đó khiến mình dù vội vàng, dù căng thẳng vì phải làm cho nhanh, nhưng trong lòng ấm áp vô cùng...
3 cái mũ được may vội vàng:
trang trí vội vàng:
và tạm biệt vội vàng:
Khi mình đưa mũ làm quà, chú Phương (bố Vân) nói với con gái: Sướng nhá! Rồi chú cười trông rất... sướng! Chú làm ăn khá tốt, lại hay chiều con gái, bọn nhỏ chả thiếu thứ gì, nhưng hơn cả mình thấy gia đình chú sống tình cảm, vì thế mình cũng muốn dành món quà tình cảm cho các con chú! Giờ này chắc Vân và đám mũ santa đã ra khỏi Hà Nội rồi, tạm biệt nhé, chúc các em một Noel vui vẻ và ấm áp!!!
Mũ làm vội mà trông yêu quá chị ạ...
Trả lờiXóaChị mua vải len ở đâu thế ? Chắc lên chợ Hôm cũng nhiều chị nhỉ ?? Em lười lắm.. Móc xong 1 cái mũ chắc sang năm Noel quá :)))
Chị mua vải len ngay đầu đường Đặng Văn Ngữ, vì nó tiện cho chị chạy bộ ra, hi hi... chỗ giao với Phạm Ngọc Thạch ấy em ạ. Nếu ngại móc thì may cho nhanh, nhưng mà kiểu gì thì trang trí cũng lâu la lắm! :)
Trả lờiXóaEm ơi chị may 3 tiếng thì hơn 2 tiếng dỡ chỉ, cái ông già ho hen ấy chê gái già ếch ộp em ạ, hic... nhưng chị quyết không tha lão ấy đâu, để xem... gừng già cay như thế nào... he he....
Trả lờiXóaHí hí công nhận có khi em cũng đi mua vải len may cho Tít mũ ông già Noel, cái năm ngoái chật rùi hic. À, mà trộm vía ông già ho hen vẫn chạy tốt ạ :D
Trả lờiXóa