Chiều nay dạy nhóm "3 thiên thần ầm ĩ", trong đó hai "thiên thần tí tởn" khoe cô xúc xích hạt cườm, lắc tay, vòng tay kiêm găng tay kiểu Ấn Độ rất chi là điệu, còn lại một "thiên thần lìu xìu" tuy phát mình ra trò trang trí này nhưn lại không có cái nào mà đeo, trông rõ thương! Cô mới bảo để tí cô làm cho.
Thế rồi trong lúc các thiên thần ầm ĩ hiếm hoi trật tự được một tí để làm bài thì cô tranh thủ móc cái này - cái làm bằng len loang - chả biết gọi là cái gì:
Thế là hết lìu xìu rồi nhé, vừa làm bài lại vừa tủm tỉm cười rõ sướng nữa chứ:Thế là hai đồng chí kia hết lời kể tội cái chuỗi hạt đang đeo: ối giời ơi nó ngứa lắm cô ạ, nó phai màu xanh lè ra tay con cô ạ, nó xỉn màu đi rồi cô ạ, nó đâm vào tay con cô ạ, nó...(đủ thứ)... cô ạ!!! Rồi hai đồng chí ấy vòi cô móc cho hai cái "giống như thế mới công bằng cô ạ!". Nghĩ cũng vui vui nhỉ, cô định móc thêm một chiếc cho công bằng hóa ra lại thành bất công à?!!
...Nhìn này, có mỗi tay cô là kinh nhất! ...Không! (Thiên thần ầm ĩ nhất đang níu ngón tay cô xuống) Cô để đây, mai cô làm cho chúng con rồi cô cũng làm cho cô một cái nhé! ....Hi..hi... Ừ! (ừ cho qua!). Mai cô móc cho, cô sẽ trang trí cho đẹp hơn! (cái này cô hứa thật!)
em oi, cai nay hay qua, chi cung hoc tap, moc cho hai dua nha chi moi dua mot cai!
Trả lờiXóahi hi....bọn trẻ con nó thích chị ạ, mà trông chúng nó nhí nhoáy với cái cái tay điệu đà thế cũng dễ thương!!! Chị làm đi chị, em lại học tập lại! :p
Trả lờiXóa