6 thg 8, 2009

Biển bơi! Biển bơi! Biển bơi!

Đợt hè này cứ tưởng Tôm không được về quê tắm biển vì mẹ bầu bí dật dẹo. May là hết 12 tuần thì mẹ đã khỏe hơn, và nhân dịp về thăm hai cụ ở hai quê nên Tôm lại được đi "biển bơi" (từ của Tôm) tha hồ nhé! Một tuần ở Hạ Long có 3 ngày mưa, 1 ngày bố say sưa quán bia làm lỡ kế hoạch đi bơi, 3 ngày còn lại thì Tôm và mẹ không bỏ sót rồi. Rất nhiều cái hay ho đê chụp nhưng mẹ không chụp được nhiều hình cho Tôm vì muốn tham gia với hoạt động này của Tôm, cứ cầm cái máy ảnh thì không động chạm gì với nước biển được.
Tôm đang chuẩn bị mặc áo phao, trong lúc chờ bà ngoại ra bơi cùng, nhìn Tôm rất sốt ruột nhé, còn dì Chi thì buồn ra mặt hẳn hoi vì đợi lâu:
Ban đầu mẹ cho Tôm ngồi vờn nước cho quen, lúc hơn 1 tuổi thì Tôm chả cần thiết phải có thủ tục khởi động này đâu, cứ bơi ào ào như thật ấy, chỉ cần mẹ đỡ tay một xíu dưới bụng và ngực. Nhưng giờ Tôm nhớn rồi, phản ứng tự vệ mạnh hơn, thấy sóng ùa vào là co rúm người lại. Tuy vậy chỉ vờn nước một lúc là Tôm quen, Tôm đang bắt sóng này:



Phía sau lưng Tôm là cầu Bãi Cháy, vào buổi tối thì cầu thắp đèn rất đẹp, nhìn xa như một dải sao, một vầng sáng bắc qua cửa biển, nối liền hai quả đồi thẫm màu. Ban ngày, cầu giống như cái mành mong manh trên cửa biển, nhìn xa thì vậy, chứ lại gần thì mấy cái mành ấy to lực lưỡng sắt thép đấy nhé!
Hồi cầu mới xây, mẹ cứ thấy hơi buồn buồn vì tiếc nuối những chuyến phà qua Cửa Lục. Mỗi lần về đến quê nhà, không chỉ cảm nhận Hạ Long ở đồi thông mà còn ở cửa biển này, đi một đoạn phà hóng gió biển và hít thở khoan khoái vô cùng cái không khí miền núi có hơi biển đặt trưng ở đây...
Nhưng giờ bến phà thành bãi tắm công cộng, cảnh người lên xuống tấp nập thay bằng người đi tắm đông vui náo nhiệt, vẫn rất vui. Những cái ca nô tải phà cũ như nằm nghỉ ngơi, có một số người ngồi trên đó câu cá dìa con (ui nói cá dìa lại thèm) trông rất thanh bình. Chiếc cầu có dáng vẻ thanh mảnh được treo cao làm cho không gian đỡ ngợp hơn. Tôm và em Huyền đang chơi té nước:


Bà ngoại đỡ bụng cho Tôm bằng một tay, vì Tôm không cho bà ôm, cứ đòi bà bỏ tay ra để Tôm tự bơi. Tất nhiên bà không thể bỏ tay ra được rồi, Tôm đừng có mà tinh vi nhé, còn phải uống nhiều nước cơ, mới bơi được! Tôm cũng có cố gắng là khua tay đạp chân theo hướng dẫn của bà, cả nhà đều nhìn Tôm tập bơi và ai cũng phấn khởi cho Tôm nhé, lúc về đến Hà Nội rồi Tôm còn nhắc mọi người suốt: bà ngoại, cô Hương, bác Tùng, chú Thành, dì Chi, em Huyền!

Đặc biệt với cô Hương thì khi "biển bơi" Tôm đều tự động đổi xưng hô thế này: Mẹ Hương ơi mẹ Hương! Hi hi... cô Hương cười tít mắt bảo là Tôm khéo nịnh. Ấy là vì cô Hương cứ giữ cho Tôm bơi suốt, đưa Tôm ra thật xa cho thích, vừa bơi vừa đùa, sướng nhất Tôm!


Có một lúc đang bơi thì Tôm lại đòi vào bằng được, tưởng là Tôm sợ nước cả ngoài xa, hóa ra không phải, Tôm đòi mẹ bỏ quần chíp và đòi lên bờ... tè bô. Mẹ bảo Tôm cứ tè dưới biển đi nhưng Tôm không nghe, hi hi... kể ra mẹ bảo như thế là sai rồi nhỉ. Dưng mà Tôm tè thế vầy thì đằng nào chả vào " biển bơi" của Tôm chứ, buồn cười quá đi, mẹ không nhịn được chụp ảnh, he he....
Khi mặt trời vừa lặn xuống là bà ngoại tống khứ tất cả bọn trẻ con lên bờ: "lên nhanh không thì thâm môi vào bây giờ!". Tất nhiên Tôm là người tiếc nuối nhất. Chùm được cái khăn tắm vào người Tôm hơi khó, nhất định không đi dép vì còn muốn xuống nhúng chân vào nước thêm lần nữa:
Tôm túm em Huyền đi theo:

Ai cũng buồn cười với trò này của Tôm, hôm nào cũng lặp đi lặp lại như thế. Tôm chả thiết đến những lời khen và những ánh nhìn trìu mến của mọi người dành cho "người có khăn tắm đẹp nhất bãi", chỉ có mẹ là phổng mũi thôi! Nhiều người tưởng Tôm là "kiều Nhật" nhé, nhất là khi thấy một ông "xe ôm" to lù như sumo có tên là "Hà béo" ra đón về. hé hé...

Về Hà Nội rồi mà cứ khi chiều đến Tôm lại ỉ ôi: bố Hà béo ơi, đi biển bơi không? mẹ ơi đi biển bơi nhé!.... Rồi Tôm nhắc tên mọi người ở Hạ Long, nhắc đến những cái áo phao màu cam, màu xanh, nhắc tới những cái phao của các em bé khác hình con vịt, con cá, nhắc tới khua tay thế này đạp chân thế kia, cứ lẩm nha lẩm nhẩm... Nghe thương lắm í! Đến nỗi dì Diệp thương tình bảo cuối tuần gì cho đi "bể bơi", bé hơn "biển bơi" nhưng chắc chắn là vẫn thích! Có điều dịch cúm đang hoành hành thế này, chả dám đi đâu khỏi nhà, treo giò một thời gian nữa Tôm nhá!

2 nhận xét:

  1. úi, cái này bên plus chưa có hả chị
    tôm ơi, cô hun 100 cái nào, ghét quá đi mất

    Trả lờiXóa
  2. sao comment của em mất tiêu rùi huhu
    TÔm ơi, cô thơm 100 cái nào! thương quá, yêu quá, cô nhứt định phải ra HN nựng Tôm cho bõ chán!

    Trả lờiXóa