22 thg 7, 2010

Hoa xấu hổ

Hồi chị Tôm còn ở trong bầu, bố mẹ có rất nhiều ảnh đẹp chụp với hoa xấu hổ, nhưng không may là những tấm ảnh đó bị virut chén rồi. Bù lại hôm vừa rồi, mẹ chụp được mấy kiểu khá thú vị!

Chị Tôm nhởn nhơ như con thỏ trên bãi cỏ có hoa xấu hổ:

Chị ấy rất thích những quả bông len tròn xinh nhỏ xíu giữa đám lá biết động đậy mỗi khi ta chạm vào:

Chị ấy hồn nhiên như hoa xấu hổ - cũng mặc một chiếc áo màu hồng nhạt nhé:


Và chị ấy đã ngắm cánh đồng hoa xấu hổ này rất say sưa:
Thêm 1 chút sự thực phía sau những bức ảnh:
Chị Tôm đòi ị bô dọc đường taxi chạy. Bố chọn một bãi cỏ tươi đẹp nhiều hoa lá cho chị ấy ngồi mát đít. Nhưng chị ấy sợ làm bẩn những bông hoa xấu hổ đáng yêu, chị ấy nhất định đòi ngồi bô. Bố lục cốp xe lấy bô (một trong những vật bất ly thân của chị ấy) và cầm cái che nắng của xe để ngồi hầu chị ấy được râm mát. Thật không còn cái toilet nào mê ly bằng:


Giữa trưa nắng chang chang, chị Tôm nhởn nhơ hái hoa xấu hổ, bố đuổi theo túm chị ấy quay lại:

Chị ấy cứ kể lể dài dòng kết hợp miêu tả tỉ mỉ toàn những gì gì đó về hoa xấu hổ làm bố nóng ruột:
Cuối cùng chị ấy bị bố lùa thật nhanh vào bóng râm, trên tay chị ấy vẫn cầm đầy hoa xấu hổ:

Mai sau nhớn rồi, đọc lại entry này chị Tôm có xấu hổ không nhỉ?! :P

3 nhận xét:

  1. Ối chao ơi, những bông hoa xấu hổ lúc khép, lúc mở ....làm nhớ hồi bé quá mẹ Tôm ơi!!!!

    Trả lờiXóa
  2. Nhìn chị Tôm ngồi bô dễ thương quá. Chị có con em gái - hồi nhỏ cũng giống Tôm : chỉ ngồi bô. Về quê đi đám cưới, đang đám cưới đòi ị mà không có bô cho nàng. Thế là nàng cứ rên rỉ không ị được rồi khóc quá chừng (^_^)

    Trả lờiXóa
  3. Chị Dã Quỳ: hồi trước em cũng thích cái hoa này lắm, muốn làm thơ về nó mà viết đi viết lại được có hai câu tí xíu thôi, hi hi... cái lá nó động đậy thích nhỉ chị nhỉ, mà em thấy lá xấu hổ chứ hoa có xấu hổ đâu, nó động vào là nó khép cánh lá, còn hoa thì cứ tưng tưng bông bông vậy thôi!
    Chị Hoàng Mai: ...em đúng là hết chuyện nên lôi chuyện ị bô của con ra kể, hí hí... mà vui vì có người khen "Tôm ngồi bô dễ thương quá", vụ này đúng là buồn cười chị nhỉ, nhiều lúc phiền ghê, đi đâu cũng phải vác bô theo, một lần Tôm đi Sài Gòn cũng bị y như em gái chị vậy, rên rỉ tới muộn, không biết làm thế nào đành nhờ dì Tôm đi siêu thị mua hộ cái bô mới! (^_^)

    Trả lờiXóa