Với chị Tôm, đêm nào cũng là... đêm giao thừa, bởi vì chị ấy thức rất muộn cùng với rất nhiều tâm sự như kiểu "năm mới nói chuyện cũ"! Có cho chị ấy đi ngủ sớm thì chỉ tổ phát triển tài năng câu giờ của chị ấy mà thôi! Nhiều lúc mệt lừ, mắng át đi, nhưng thường thì... cố mà lắng nghe, rồi hầu chuyện nữa, nếu không thì lúc ngủ ngủ cũng không yên!
Mấy hôm về quê, bố mẹ... không được vui cho lắm, nhưng mà chị Tôm thì rất thích. Bố mẹ cứ tủi thân là chưa kịp vui chơi gì để cho con có kỷ niệm đẹp, nhưng rồi cũng nguôi, là vì thấy bất cứ chuyện lớn nhỏ nào chị Tôm cũng nhớ vanh vách và cảm nhận về nó khá đẹp, thật là may là con chỉ thấy vui mà thôi, cứ sợ con buồn chán, lo lo là!
Có những chuyện khá vặt vãnh bố mẹ cứ nghĩ không có gì hay ho với Tôm cả, thậm chí hơi đáng lo nữa. Chẳng hạn như chuyện Tôm đạp con chó con. Năm ngoái về nội chơi, Tôm ôm cả con chó to đùng, lôi cái bao tải lót ổ của chó ra mà nằm, trông "bẩn tưởi" kinh khủng, ai cũng phải ghê! Nhưng mà nhìn dễ thương quá, Tôm có nghĩ gì đâu, chỉ là yêu con chó thôi mà, nên để Tôm ôm một tẹo rồi lôi Tôm đi tắm. Năm nay Tôm biết sợ bẩn rồi, nhưng hơi thái quá, Tôm tránh cón cho to như tránh hủi, còn con chó con thì... cứ chốc chốc nhát nhát lại ra đạp nó một cái, nói mãi Tôm chả nghe. Đêm qua nghe Tôm tâm sự, mới biết hóa ra mấy chuyện vặt vãnh ấy đều có lý do to đùng của nó!
À, cả chuyện Tôm không chịu xuống biển tắm nữa. Vốn là bố mắc lỗi một lần, bố bận bia, để Tôm đi tắm bể bơi với bác Thái, bác Thái lơ là để bọn nhỏ ùn đẩy Tôm ngã xuống nước (chắc sặc sụa sợ hãi), chuyện này làm mẹ buồn mãi, giận bố mãi!!!!!!! Thế nên lần này về biển, Tôm không chơi vui như năm ngoái nữa, cứ đứng trên bờ khóc, lúc đi thì hào hứng phấn khích, nhưng cứ nhìn thấy biển lại bảo con sợ. Mẹ bận bế em Tít ở nhà, bố thì cáu tính vì phải bỏ bữa bia về cho con đi bơi, bố chả tâm lý gì với Tôm lại còn tức khí bảo sợ thì về cho nhanh. Lúc về mẹ và Tôm cứ ngơ ngác nhìn nhau, còn bố thì... đi uống bia tiếp, chuyện này cũng đáng giận thế cơ chứ!!!!!!!!! Mẹ còn chưa giải tỏa dùm Tôm vụ này thì đêm qua đã thấy Tôm tự an ủi thế này "chẳng may bác Thái làm ngã con!". Ừ chỉ là chẳng may thôi Tôm nhé, có bố mẹ đưa đi thì không vậy đâu, sau này con biết bơi rồi thì con còn thích giả vờ ngã một cái như thế ấy chứ, vì nước sẽ bắn tung tóe lên và mình thì đập bùm một phát vào nước rất khoái! Hy vọng lần tới bố đi công tác về, bố sẽ tâm lý hơn với Tôm vụ đi bơi, bỏ đi một ấn tượng xấu còn khó khăn hơn là reo vào một ấn tượng đẹp là thế đấy!
Chỉ có hai chuyện nho nhỏ ấy mà mẹ đã buôn dưa blog dài đến thế kia rồi nhỉ, trong khi đêm nào mẹ cũng hầu Tôm vô khối những chuyện nho nhỏ ấy. Lưu lại đây một góc nhỏ xíu của tâm sự đêm qua nhé!:
Ha..ha.. buồn cười nhất đoạn ko đạp con chó to vì sợ nó cắn. Hoá ra Tôm hành động cũng có suy tính đấy chứ.:P Em TT giống chị Tôm ở vụ "kể chuyện đêm khuya". Mẹ Tôm hầu chuyện còn hiểu mà có hứng, chứ mẹ TT ko hiểu gì cũng vẫn phải hầu chuyện kìa. Có hôm cũng định thu thanh nhưng dốt quá lúc bật máy đèn tự động sáng choang thế là cu cậu phát hiện ra, không cho quay trộm =))
Trả lờiXóaỐi chao ơi, tâm sự đêm khuya này là chuyện thường ngày ở huyện luôn ấy. Bé Chuột nhà DQ thì hông sao, tại hay đi ngủ sớm. Chứ anh Cún thì mê tâm sự đêm khuya lắm. Chuyện đẩu đâu, chuyện cả trên TV cũng lôi ra tâm sự, thế mới sợ chứ. Có khi chuyện từ hồi năm nảo năm nào cũng lôi ra tâm sự luôn cho có .....chuyện để nói vậy mà ....hehehehehe
Trả lờiXóaMẹ Tôm còn quay lại được, chứ Cún đang thao thao như thế mà vác máy ra quay (kể cả dùng điện thoại quay đấy nhá) là anh chàng im bặt, xong dành luôn cái máy ....:))
Hí hí.... em quay vài lần với mục đích ghi âm thôi mà cũng không thành công, hôm vừa rồi em kêu hắn ghép màn, rồi nhanh nhảu dấu cái máy ảnh xuống gối, bấm nút quay video là xong, quay toàn bóng tối, âm thanh thu được hết! Có điều tên này buôn dưa loạn xạ không một chủ đề nên chọn được ít để post :D
Trả lờiXóa