10 thg 5, 2010

Tôm đi học múa - buổi đầu tiên

Tới lớp học múa cô Lan ở Câu lạc bộ Ngọc Trai Việt là hoạt động trường lớp đầu tiên mà Tôm tham gia, vì thế cả Tôm và bố mẹ đều cảm thấy "đại sự" lắm! Tới mức, buổi chiều đầu tiên đi học, Tôm đã không thể nào ngủ trưa. Mẹ làu nhàu còn bố thì tặc lưỡi: Hồi hộp quá ấy mà! :x

Vào lớp, Tôm cứ ngơ ngác, nhìn đến tội. Mẹ từng hình dung sự ngơ ngác này đến trăm nghìn lần và không tài nào quyết định cho Tôm đi mẫu giáo (ở những trường xung quanh nhà) được. Bố cứ "già mồm" chê trách mẹ chuyện này thế mà đến lượt bố đưa Tôm đi học thử thì bố cũng "lăn tăn" như mẹ luôn. Nhưng đây là lớp múa mà mẹ tin tưởng là con không có thời gian chết để chán và mọi thứ luôn tươi vui quanh con như âm nhạc rộn ràng, váy múa rập rờn, cô giáo dễ thương, bố mẹ ngồi xung quanh mỉm cười,... nên mẹ tin con sẽ hòa nhập nhanh!
Lúc đầu con còn ngại ngần tới mức bò lồm cồm ra ngoài, cô phải xách con như xách con nhái con ra đầu hàng:



Các bạn tập theo tiếng hô của cô, con cứ ngồi thừ ra nhìn:

Cô nhắc con nằm xuống thì con... nằm ngửa, thế là cô phải ra lật con lại:


Vậy mà chỉ một lát sau, con đã tự múa theo bạn theo cô không cần cầm tay. Phản xạ bắt chước rất con khỉ của con hàng ngày đây mà:

Tất nhiên con chậm hơn chút vì con phải nhìn theo, chưa có khái niệm gì về động tác hay thuật ngữ múa, khi bạn làm sang động tác 2 thì con vẫn nửa chừng giữa động tác 1 và 2, nhưng mẹ thấy con rất cố gắng làm theo không hề nản:




Con bắt chước như một con khỉ. Thậm chí cô hô cúi xuống, các bạn cũng đang cúi xuống, rồi tranh thủ cô đưa tay lên cặp tóc, thì con trong lúc vừa cúi vừa he hé mắt nhìn theo cô cũng ngay lập tức nhổm đầu lên đưa tay ra sau tóc giả vờ buộc như cô. Buồn cười chết mất:




Ở những động tác khó, con vừa phải nhìn chăm chú theo các chị đã học trước, vừa phải có sự giúp đỡ của cô Lan, cô động viên con lắm, thậm chí động viên cả mẹ nữa, rằng "buổi đầu mà không chạy mất dép ra ngoài ngồi là tốt lắm rồi!":


Đây là động tác đầu tiên con tỏ ra hài lòng, và mẹ cũng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, con thấy thú vị như một trò chơi khùm khoằm mà lúc ở nhà con hay tự nghĩ ra để chơi:



Mẹ rất hồi hộp khi cô cho các con tập động tác ưỡn thân, có vẻ như đây là động tác điển hình của múa. Cô Lan rất khéo léo và ân cần, cô đỡ cho từng con, bạn nào xong thì ngồi xuống, đến lượt Tôm thì không chỉ mẹ mà các bạn, các chị cũng rất hồi hộp tò mò, không hiểu Tôm có làm được không??? Và đây...
...Ban đầu Tôm sợ sệt nắm chặt tay mình thành nắm đấm, giống như em Tít đang sợ hãi gì đó vậy:


Rồi vừa ưỡn thân con vừa nắm chặt lấy tay cô, một tay thì buông ra chới với:



Thật may, con tiếp đất "thành công", mẹ mừng quá, cô Jen véo tay mẹ như một lời chúc mừng "được rồi đấy!", he he....





Hình như cô Lan khen con câu gì đó, trông con phấn khởi ra mặt, từ lúc đó con bắt đầu hứng chí, thậm chí hơi phấn khích. Cô chuyển sang múa hip hốp, con thích lắm, nhí nhố quen mà, con tự chạy vào giữa hàng nhìn cô tập:



Khi cô chuyển nhạc thì con tò mò chạy lại gần cái đài để xem, giống như lần đầu con tò mò xem bố cho đĩa vào đầu đĩa vậy, con thật chả giống bạn nào ở lớp cả, mẹ thấy con "hoang dại" như ở nhà vừa dễ thương lại vừa đáng thương, con sẽ phải rèn luyện nhiều để có tính kỷ luật:


Được kéo trở lại vị trí và tiếp tục "cười sướng" khi cô bảo phải đưa tay thật khéo, đừng giơ móng vuốt ra như con hổ, và khùm khoằm như rô bốt nhé:

Hình như con không thích phần đi biểu diễn thời trang (phần này mẹ cũng không thích lắm, mẹ thích đi kiểu trẻ con hơn kiểu người mẫu chân dài), mẹ thấy con đi theo đúng một lần rồi tự chạy trốn xuống cuối các hàng ngó nghiêng linh tinh, thi thoảng con chạy ra mẹ để nói mấy câu, lúc thì mẹ ơi gương to chưa, lúc thì mẹ ơi con không có váy múa, con không có giày múa, lúc thì mẹ ơi cô bảo đi thế này thế này (con lắc mông và lè lưỡi!).

Nhưng đến bài hát cuối buổi tập thì con lại chăm chú lắm. Múa say sưa. Nhìn con nhỏ bé lọt thỏm giữa các chị mà mẹ thương thương. Con gái yêu, cố gắng lên nhé, không phải là cố gắng múa đẹp(mẹ không chú trọng mục tiêu này), mà là cô gắng hòa nhập một cách vui vẻ với tập thể, chứ cứ ở nhà với mẹ thì thành "người rừng" (từ của bố) như mẹ đấy:

Cái ảnh này vô tình bao gồm những khuôn mặt mà mẹ thấy đáng yêu nhất lớp: em nhỏ nhất (hình như con cô Nho cô Nhỏ gì đó trong HTT) đứng ngoài cũng tròn trĩnh và dễ thương, em này múa khéo lắm, ai cũng yêu, em rất tự nhiên và mẹ muốn con được đứng cạnh em để học theo, cơ mà theo thói quen, con toàn chọn các chị lớn để chơi để lại gần. Chị cao nhất là chị Chip con mẹ Linh oliu, chị ấy xinh lắm và dáng rất bale, chị cũng múa đẹp và tính thì dịu dàng đáng yêu, mẹ không thấy chị ấy tinh nghịch như trên blog hay như mẹ chị ấy bảo gì cả. Chị kế tiếp búi tóc cao cao kia thì mẹ không biết con nhà ai, mẹ và con đều không quen, cơ mà chị ấy lại quan tâm tới con lắm, chăm chú theo sự cố gắng của con, thấy con nhí nhố đứng sai hàng thì chị tự ý ân cần nắm vai con dẫn về đúng chỗ, chị ấy giống như một cô giáo nhỏ của con vậy :x


Buổi đầu tiên đi học múa, con đã rất ấn tượng, con cứ nhắc tới lớp học mãi cho tới khi đi buổi tiếp theo, con làm bố cũng rộn ràng theo và bỏ một buổi uống bia để lên Hàng Đào mua váy múa cho con rồi đưa con đi học buổi thứ hai. Mẹ ở nhà nóng ruột cứ nhắn tin hỏi bố mãi, và có đến chục tin nhắn reply lại thế này: con ok, ok và ok! Hi hi... (Tiếc là không ai chụp ảnh cho hai bố con).

3 nhận xét:

  1. TRông thương quá này! Tôm đi học ngày đầu tiên mà theo đủ bộ như vậy là giỏi lắm đấy. Tôm giỏi quá nè !!! Cho cô DQ chạy lại chụt ..chụt cái nha!

    Trông tấm hình ưỡn người ra sau để đụng đất kia mà cô Quỳ cũng muốn ẹo người theo đây nè!!!

    Cố gắng lên nhé Tôm ơi !!!!

    Trả lờiXóa
  2. Ui cái ảnh cuối cùng có tới 3 (hay là 4 nhỉ?) F1 HTT. Đúng là "lính mới", Tôm nhìn hơi ngơ nhác không cười tươi như ở nhà. Chip nhà Oliu lớn quá, ngày gặp chip khi mới được 1 tháng tuổi. Con lớn đùng mà nhìn mẹ Chip nguyễn y vân.

    Trả lờiXóa
  3. @ Chị Dã Quỳ: Lúc ngắm con học thì em cũng cứ tự lẩm nhẩm "cố gắng lên Tôm ơi!" như chị bảo ấy!
    @ Chị BBR: em cũng không rõ bé nào con mẹ nào ngoài Chíp con mẹ Linh Oliu. Chíp xinh lắm, dáng rất đẹp, mặt dịu dàng, nhìn rất yêu, trông thiếu nữ nhất lớp! :) Còn mẹ Chíp thì trông rất teen :D Em mới gặp mẹ Chíp buổi đầu tiên, ấn tượng nhất là mẹ Chíp không ngồi ghế salon như các mẹ khác xung quanh, nàng ta ngồi toẹt xuống đất và vừa khích lệ các con vừa khích lệ cô giáo có thêm cảm hứng, nói chung là cô nàng này rất tình củm, tâm lý! :x

    Trả lờiXóa