Sáng nay đi Bách Thảo, mệt phừ râu dê, lúc thì ngó Tít lúc thì trông Tôm, chả chuyên chú được việc gì, kể cả chụp ảnh cũng ào ào. Vậy mà cũng được mấy tấm yêu yêu! Nhìn con gái hái chua me đất lại thấy nhớ tuổi thơ da diết, bỗng dưng thèm thèm chua, he he... đừng ai hiểu nhầm nhé, không dám có thêm em Tịt nữa đâu!
...Hồi bằng Tôm, mẹ hay một mình tha thẩn hái hoa chua me, không chỉ thơm thít hít hà cầm cầm ngắm nghía như con đâu, mẹ còn... chén luôn cả hoa nữa ấy... chua chua ngai ngái ...thích lắm ...nhớ lắm... Sau này con có nhớ như mẹ không nhỉ...
Cái ảnh cuối chốt lại rằng từ giờ trở đi mẹ sẽ nhớ tuổi thơ thương yêu bằng cả kỷ niệm của mẹ và của con, ảnh cuối không đẹp mấy nhưng mẹ nhớ cái điệu hỏi của bạn ấy: Mẹ ơi, mẹ nhìn bông hoa ....y...ê....u ....chưa?!!! :x :x :x........
Trông chị Tôm hái me đất mà làm cô DQ cũng thèm cái vị chua chua, ngai ngái của me đất đây này. chị Tôm hái giùm cô DQ một ít luôn nhá !!!!!
Trả lờiXóaVề nhà Bim nhắc chị Tôm mãi, thèm ăn bim bim cũng bảo là ăn bánh chị Tôm, hihi. Chị gửi cho em ảnh Bim đi, nhé!
Trả lờiXóa@Chị Dã Quỳ: Chị ơi giờ con mình nó mà hái đút luôn mồm chắc mình hét lên ầm ĩ lắm, thế mà ngày nhỏ nghĩ lại cũng ghê, cứ vặt tới đâu nhét mồm tới đó luôn, he he...
Trả lờiXóa@Cô Móng Rồng: Bin đểu nhở?! hi hi... chị Tôm thì hôm nào nhắc đến em Bin cũng vẫn cái giọng hờn dỗi nhá, đểu cực! :D Cái vụ gửi ảnh chị chỉ mong gặp em online gửi cho nhanh chứ gửi từng cái một qua thư thì ớn quá! :P Khi nào online thì nháy máy chị nhá!
Nhìn Tôm yêu quá! hiii. Ngày xưa, bọn em chuyên gia hái chua me đất cho vào túi bóng trộn với muối. Đứa nào đứa đấy ăn ngon lành! ^^ nghĩ ngày xưa cũng hay thật chị nhỉ?
Trả lờiXóaĐúng là cái ngày xưa của lứa tuổi tụi mình thì ăn ngấu nghiến đủ loại, đủ kiểu ....mà vẫn chả sao. Chứ mà bây giờ tụi nhỏ vừa đụng vào là bố mẹ sẽ la ầm ĩ lên cho xem ...hahahahaha ...
Trả lờiXóaChao ơi, nhớ ngày xưa quá thể rồi đây này!
Chép lại bài thơ này tặng hai tâm hồn thơ Hồng tỷ muội và Dã Quỳ nhé! (không nhớ của ai và tên bài là gì nữa????)
Trả lờiXóaTuổi thơ tôi ngọt ngào hương đồng nội
Bên cạnh em những buổi trốn ngủ trưa
Chơi... hàng xén, ta hái lá - giả vờ
Nấu "canh chua"- chỉ toàn bằng... me đất
Ngây thơ em hỏi: "Me gì ngộ thật
Lá mảnh mai, hình ba trái ổi xanh
Chi toàn dây, me mà chẳng có cành "
Anh khẽ bảo: "đó là me... con nít !"
Ta lớn lên trong cảnh đời chật vật
Mãi lo toan, chẳng giúp được gì nhau
Mảnh vườn xưa, me đất vẫn xanh màu
Mà hai đứa sao ko còn là bạn...
Thương nhớ cũ, dần trôi theo ngày tháng
Anh xa quê tìm kiếm vận may
Em tìm quên trong công việc. Mỗi ngày...
Và anh hiểu: Ta xa nhau từ đó
Quê nghèo xưa - tôi vẫn thương, vẫn nhớ
Nơi người em bé nhỏ những quê mùa
Về tìm em, tôi gặp em trước ngõ
Hái từng nhành me đất, nấu canh chua...
Em biết tên tác giả nè: Văn Long, được đăng trên báo Hoa Học Trò, số 16, ra ngày 15/07/92.
Xóa