26 thg 7, 2010

Tóc mẹ

Nếu bố đọc tới entry này, bố sẽ đề nghị mẹ bổ sung vào nhan đề "Tóc mẹ" thêm hai chữ "bẩn - kinh"!!! He he... xấu hổ chết người! Nhưng mẹ có miêu tả tóc mẹ đâu nhỉ, chỉ ghi lại vài cảm nhận dễ thương về nó thôi mà, nhân dịp ghi được một đoạn dưa lê của Tôm.

Mẹ nghe ông ngoại kể là ngày nhỏ mẹ bị... ghẻ dã man! Ghẻ từ đầu tới gan bàn chân. Ghẻ phải gọt tóc trọc lốc như thằng con trai. Cho tới khi mẹ học lớp 9 thì tóc mẹ mới vừa đủ túm hai nghoe như Tôm lúc 2 tuổi! Bạn ấu thơ của mẹ quen nhìn mẹ tóc ngắn, trong đó có bố Hà béo, không biết vì thế hay vì "bẩn kinh!" mà bố dạo này hay dụ mẹ cắt tóc, trong khi tóc bố (so với đàn ông) thì cũng dài đườn ra, bảo cắt đi cho gọn gàng đến ti tỉ lần rồi mà bố có nghe đâu!

Mẹ bắt đầu để tóc dài từ khi biết ngượng ngùng khi nhắc tới hai từ "tóc thề". Đã từng mơ mộng chia tóc thành từng đoạn thế này: Đoạn này biết nhau nhưng chưa chơi với nhau, đoạn này chơi hơi thân, đoạn này "...mặt ngoài còn e", đoạn này xa cách, đoạn này buồn rầu, đoạn này vân vân... Hị hị...gái hai con vú thắt ngang lưng, lại còn kể chuyện này, buồn cười kinh! :P Kệ chứ nhỉ! Nhìn lại thấy vui vui... dù là nhìn một bài thơ từng buồn rưng rức cũng vẫn thấy vui tệ! Nhớ hồi bầu Tôm to uỳnh rồi, ngồi sau xe vẫn véo von đọc thơ cho chồng nghe, chồng bảo : "May quá có con mẹ nó tu hú chứ không mình ế vợ!" :)) Bài thơ í bi giờ có thể gọi là "...bài hát cho anh ... giờ đã hát cho mọi người ... chỉ là thế thôi!", nhỉ :P

Tóc chờ

Em chờ anh...
tóc dài rồi đấy
dài hết tầm thơ ngây
rủ buồn như nước mắt...
Anh có tin không?!

Em chờ anh...
tóc dài rồi đấy
dài như đêm nay
dài như một nỗi niềm
mà em không hiều được... (???)

Sau này...
lỡ có phải đi tu
(Lạy trời! đừng vì dang dở ấy!)
em chỉ xin được để tóc dài
chờ anh...
....mãi mãi...!!!!!!!!


...Tất nhiên bi giờ mẹ vẫn chưa chịu cắt tóc, không phải vì mẹ chờ như mẹ viết trong thơ, bố bảo mẹ "tu hú" mà lị! Mà vì bấn con, để tóc dài búi lên gọn nhất, chứ buộc với cặp vẫn lòe xòe xuống vướng víu khó chịu lắm, mà mẹ cực kỳ ghét cặp tóc, nó làm mẹ đau chân tóc. Hơn nữa, mẹ có một lý do to đùng bát vại để nấn ná vụ cắt tóc, đó là Tôm rất thích chơi tóc của mẹ.

Từ khi nhỏ xíu xiu, Tôm đã vừa ti vừa túm lấy tóc mẹ mân mê. Đi ngủ muốn ôm tóc mẹ, gối tóc mẹ. Ốm sốt thì lúc nào cũng vòi cầm vào tóc, điều đó có nghĩa là mẹ phải ngồi ở bên cạnh suốt. Lúc vui thì nghịch tóc mẹ xoắn xuýt lại, không biết là bao nhiêu phiền hà, tóc mẹ cứ gọi là rối tung lên. Lúc chưa biết nói, Tôm chỉ phát âm linh tinh, Tôm gọi tóc mẹ là "bắp bù", chả hiểu sao lại nói thế, đấy là từ đầu tiên Tôm biết nói. Sau này 2 tuổi rồi cai sữa mà vẫn chưa cai được "bắp bù". Bà Hiền bảo nó tâm lý sao ấy nhỉ, mê mẩn tóc mẹ như là cái gì nhiệm mầu ấy! Tối đi ngủ Tôm kiểu gì cũng muốn được ôm tóc mẹ một tí, chả biết miêu tả sao cảm xúc của Tôm, lưu lại đây một đoạn ghi âm phát biểu cảm nghĩ của Tôm về tóc mẹ nhé:

5 nhận xét:

  1. Bài thơ dễ thương quá em ơi. Video cảm tưởng của bạn Tôm chị lại không click vào được, chắc do bị IT của cơ quan chặn lại.

    Trả lờiXóa
  2. Chị ơi em không có cái gì ghi âm nên quay bằng máy ảnh, dấu dưới gối nên hình đen thui, tiếng thì chủ yếu là bạn í bảo Tóc mẹ thơm quá, thật ra 3 ngày mẹ chưa gội, chắc bạn ấy quen hơi nên quấn quýt với tóc thế! Thêm nữa bạn í bảo nếu mẹ xõa tóc ra thì là mẹ... điên, còn nếu mẹ để tóc dài mặc váy ngắn thì là công chúa :D Dưa của bạn í nhảm hết chỗ nói, nhưng nghe giọng điệu thì khá thư giãn ạ! :P

    Trả lờiXóa
  3. Hôm nay mới đọc được bài thơ chị viết, tâm tình, dịu dàng quá đỗi, thích thật chị ơi.
    Mà tóc chị dài bao nhiêu nhỉ!

    Trả lờiXóa
  4. Hị hị... thơ thẩn í mà, từ ngày lấy chồng tiệt không viết được bài thơ nào, :D
    Tóc chị dài ngang đầu gối, cứ định cắt lại thấy thương thương (ý là tội nghiệp tóc) thế nào ấy... :P

    Trả lờiXóa
  5. Nặc danh19:37 26/8/10

    HMai:Chẳng ai như em - (^_^) tóc 3 ngày không gội lại đi khoe. Tôm càng lớn càng xinh gái quá, giống mẹ chứ nhỉ? Em làm thơ hay quá

    Trả lờiXóa