28 thg 7, 2009

Chăn trâu

Tôm về quê chơi khá nhiều lần rồi, lần nào mẹ cũng nhăm nhe chụp ảnh Tôm cưỡi trâu, dưng mà chả lần nào thành công cả. Là vì... mẹ sợ con trâu nó lạ Tôm, nhỡ nó "húc cho lòi ruột ra" (hồi bé mẹ vẫn bị dọa như thế) thì chết!
Lần này cu Khải cứ khăng khăng khẳng định là con trâu nhà cháu hiền lắm, không sợ đâu, mẹ mới dám cho Tôm mon men lại gần:


Tôm chả sợ sệt gì đâu, cầm từng nhánh cỏ voi đút vào miệng trâu, lại còn nựng nịu: Trâu ơi! ăn đi... Chỉ có mẹ là vừa chụp ảnh vừa run như cầy sấy, chỉ sợ nhỡ mà con trâu nó đổi tính đổi nết...


Khải phải kè kè bên Tôm mẹ mới yên tâm, công nhận là con trâu này hiền, mẹ hết sợ trâu lại sợ Tôm, Tôm cứ say sưa cho Tôm ăn hết cỏ voi lại sang dây khoai, chỉ e là thân mật quá Tôm lại sấn tới gần mà nhấc hai sừng trâu lên như ở nhà Tôm vẫn làm với sừng con hươu nhún:


Cho trâu ăn no rồi Khải mới bế Tôm lên lưng trâu, nhưng mà đúng là con trâu này hiền quá thể, nó sợ sệt sao đó nên cứ lẩn đi thôi, không chịu đứng yên cho Tôm lên, Tôm tưởng thế là một trò vui, cứ cười khanh khách:

Không gắng để Tôm cưỡi trâu nữa, không cưỡi trâu thì ta dắt trâu vậy. Tôm thích thú lắm, cầm dây thừng dắt trâu phăm phăm, xuýt đâm quàng bụi rậm! Chả hiểu Tôm khoái chí vì thấy mình tí hon lại dắt được con trâu to đùng lẵng nhẵng theo sau, hay là đơn giản vì Tôm thích cái dây thừng dài thoòng đung đưa mà thôi!

Buổi tối của hôm được dắt trâu này, Tôm đã thuộc trọn vẹn bài "Trâu ơi!" một cách chóng vánh và thích thú! Suốt dọc đường về hai quê, Tôm cứ ngó qua cửa kính xe để rình xem có con trâu nào ngoài đồng hay không, chỉ để nói: Con trâu này! con trâu này!... hi..hi...

1 nhận xét:

  1. Chã thấy ai chăn châu mà mặc váy điệu thế này. =))

    Trả lờiXóa